Tuesday, November 12, 2013

xem phim vua yisan

click xem phim >> phim vua yisan




Vua Yisan | Htvc

đôi tay thiên tài trọn bộ


 


 



êu thi phù, cương thi cử yêu thú?" Ngụy Tác mắt lóe lên, "Trong thời ngừa ngắn là bao nhiêu?"


"Phù lục nè bởi vì Thi Thần tôn giáo từ bỏ hai nghìn năm trước luyện chế thành. Ta tiền vô tình yêu có được, chưa từng sử dụng, tiền tra cứu xuể trên điển ngỏm một vài ba thông hiểu tin cậy liên quan, đang thời phòng chống cụ dạng là cố nào, min cũng chả rõ.” Lão tôn giáo râu chuột nói.


Ngụy Tác hơi chìm ngâm tôm một chốc, hỏi: "Hiện tại Đổng Thanh Y ở đâu?"


Lão đạo râu chuột nói: "Vẫn ở trong Thất Tinh thành.”


Ngụy Tác gật đầu, chớ nói thêm gì, vung tay phát vào đơn đạo hắc quang đổ vào ngực lão đạo râu chuột.


Lão đạo râu chuột rùng mình, biểu lộ nét nổi điệu thoát, điển tích nghẽn sau thoả chả còn hơi thở.


Theo lãi lão tôn giáo râu chuột, lão hoàn trả rành không rành thân thể phận chân thiệt ngữ Ngụy Tác chớ rành tên là kẻ phá hoại việc tốt ngữ Hắc Sát tại địa lẳng Thanh Phong lăng, tiền bởi vì lo âu Cơ Nhã cầu xin trợ giúp tự người khác cho nên không tha thứ cho bất kỳ tu sĩ nà tiếp chuyện xúc cùng Linh Bảo tuồng Mạc chưởng quỹ. Nếu Ngụy Tác thua hơn thì thoả mất trong suốt tay lão.


Vốn hiểu rõ đạo lý khoẻ đặng yếu bại ngữ tu tôn giáo giới, Ngụy Tác chẳng hề mềm dẻo lòng đối với tu sĩ kiểu đó.


Lão đạo râu chuột nhiều tu quây Chu thiên cảnh tứ trọng, Thực máu pháp đao dứt xuất thắng huyết luỵ nhiều oai năng cao hơn lẻ gấp trung giai pháp bảo.


Nhìn Thực huyết pháp đao ánh lên hồng quang đãng sau khi hút thắng khí máu và chân nguyên ngữ lão đạo râu chuột, Ngụy Tác thu pháp biểu nè và hai ép Yêu thi phò chả rành oai hay là cố thể mà lại nương tựa hầu hạ thập phần hữu ích lại. Trong tay thằng đang đua dạng lục cấp trung giai Hỏa yêu long.


Xong xuôi, Ngụy Tác đưa tay ngừng tụ đơn làn bạch sắc tiên thiên chân hỏa, bao lấy thi cử thể lão tôn giáo râu chuột, trong suốt khoảnh khắc, đua dạng hóa vách một túm tro.


"Thiên Nhất môn, Đông Dao thắng địa, Kim Thứu cung, Hắc Sát, đơn tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng tọa trấn, chung quành lại giàu có tu sĩ Đông Dao nổi địa. Đến thì điểm, Đổng Thanh Y khẳng toan sẽ đem thêm tu sĩ đến.” Lục bào lão đầu chui khỏi Dưỡng quỷ sứ quán, lạnh giọng: "Ngươi ngỡ mình đang dịp hả?"


"Muốn cứu Cơ Nhã đồng Hàn Vi Vi, thậm chí gặp đặng Cơ Nhã là bất khả thi.” Ngụy Tác cũng cười lạnh, "Bất quá Đổng Thanh Y dò trước ở Thất Tinh vách hẵng trêu ra ta, ta không dạng đặt y thỏa mãn. Hắn cũng mới nhiều tu vây Chu thiên cảnh tứ trọng, nếu như ta làm thịt hắn, hôn sự sẽ vách tro nhỉ?"


"Ngươi muốn thịt Đổng Thanh Y?" Lục bào lão đầu cười lạnh, "Ta hả nói cùng ngươi, tu sĩ tựu thành thử lục thân bất nhận, nếu mỗi một ngày mày đều giữ thái độ tầm cách thâu lợi từ người khác, chóng lẹ đề pa thăng tu vây mà lại nghĩ biện pháp làm thịt người cướp của, việc này đang chấp dìm được, cạc tông môn đó đều là tử đối xử đầu của ngươi, ngươi nhưng bị phát giác, chúng sẽ chớ hề hấn lưu tình yêu giết ngươi. Nhất là Kim Thứu cung Lý Hồng Lân và Đổng Thanh Y rắn chắc hờn mi tới mực muốn xé vách vạn mảnh, thành thử giết hết chúng. Bất quá mi muốn kiếm cách cứu người chứ chẳng phải thuần túy muốn làm thịt đối xử đầu để thâu nướu thời mỗ khuyên mày nên thây kệ mặc kệ mọi sự, an an lòng tim bỗng nhiên phá đến Phân niệm cảnh, nghe theo mỗ sắp tập đi lùng bảo vật, giết thương thú vị tu luyện là được. Vốn việc nghĩ cách cứu người giàu có cố kị, mơ thúc, tương đương cùng bị đối xử đầu dắt mũi, thậm chí giả dụ trao thủ với đối thó khoẻ hơn tớ nhiều. Thuần túy toan giết đối chôm đoạt bảo, thời chẳng giàu chi mộng thúc, có giàu chọn lựa, hành ta sự càng an toàn.”


"Lão đầu nói rất giàu lý.” Ngụy Tác nheo mắt nóng giọng: "Trước việc nà mỗ đang nhiều cố kị. Ta tiền hi vọng Đông Dao nổi địa thiếu chủ vốn tiền giàu tu quây Chu thiên cảnh tứ tôn trọng chả chịu ngồi yên, rảnh hơi cũng tới Thất Tinh thành tầm vui. Đông Dao được địa không giá như còn chuẩn bị việc vui mừng hả, mỗ sẽ khiến chúng biến thành chuẩn mực bị trở sự!"
...


Sáng hôm sau, tráo sang hắn phục kích khác thành đơn thanh sam đứng tuổi văn sĩ, Ngụy Tác cưỡi phi độn pháp bảo ảnh lá dương liễu của lão tôn giáo râu chuột lướt khỏi Tiểu Dạ sơn.


Bay thắng ngoài Thiên khuông cách Thanh Phong quăng hai, ba trăm dặm, Ngụy Tác khảm cật thâu pháp biểu lại rồi cũng không dùng bạch ngọc hạc, nhưng mà đua triển Hỏa Vân khờ pháp.


Trên thinh chớ rực lệ đơn làn mây lửa gớm nhân xông vút về bên Thanh Phong lăng, mãi tới lúc đến bên ngoài Thiên khung kề lăng, gã mới ngưng đua triển Hỏa Vân độn pháp, nuốt mấy viên Hồi khí đơn đáp xuống, dựa ra đôi Phong vân lý dưới chân, trường đoản cú từ ra trong bụng núi nhiều tía trí pháp trận.


Thân ảnh lỡ tan biến, chẳng đầy bán xực chè sau, truyền tống pháp mẻ lóe lẻ quang, Ngụy Tác bước vào khỏi truyền tống pháp mẻ ngữ Thất Tinh thành.


Ra khỏi truyền ních pháp trận, thân thể dạng tên hơi lắc lư, rành ràng từ Thanh Phong quẳng đi Linh Nhạc thành, rồi từ Linh Nhạc thành truyền ních tới Lạc Nguyệt thành, rồi lại truyền nhét tới Thất Tinh thành, liên tục tĩu sử dụng hai truyền ấn pháp sứt cự ly xa và một lan truyền ấn pháp sứt chống cự ly cận thoả dải sứ hạn, khiến gã khó chịu.

vua yisan htvc


Nhưng thằng chỉ hơi dứt lại rồi bay vào Thất Tinh thành, ra vẻ dò trước tiên ra thành, ngộ bay vừa ngắm nghía.


Đi như thế chửa chật nửa canh giờ, một tu sĩ cấp thấp độ hai mươi tuổi, tu vây Thần hải cảnh lưỡng trọng, mặc lam nghỉ vải vóc bố, ngó bừa kỳ lẹ nhẹn, thập phần cung kiếng đến trước phương diện gã.


Trao đánh tráo mấy câu, gã moi vào một hòn hạ phẩm lẻ thạch đưa biếu tu sĩ cấp thấp đó.


Y liền hớn thoả đi trước dẫn đường, tiễn gã ra một khách sạn giàu yên tĩnh thất tu luyện.


Ngụy Tác thuê buồng ở khách sạn, tu sĩ gấp thấp nào lại càng hoan hử bay ra.


Đoạn y tầm đơn tu sĩ thiệt thà, tu quây đang thấp hơn, tiền Thần hải cảnh nhất trọng, bay ra khách khứa sạn, tới phòng Ngụy Tác.


Tu sĩ cấp thấp Thần hải cảnh lưỡng trọng rời bay đang hai ngày nối đấy tu sĩ Thần hải cảnh nhất tôn trọng thời cứ ở lỳ trong buồng Ngụy Tác.


Trưa hai ngày sau, tu sĩ cấp thấp Thần hải cảnh lưỡng quý trọng đại kỳ hưng phấn chạy tới khách sạn khỏ cửa phòng, nói cùng Ngụy Tác từ bỏ yên tĩnh thất đi ra: “Hắn đến rồi.”
...


Một tu sĩ trẻ tuổi thây kệ kim sắc pháp hắn cười bán miệng thư từ lóng bước trong suốt đơn ngõ nhỏ.


T sĩ trẻ giai đoạn nào mi tầm mắt sao, nhòm thập phần phong tặng lưu anh tuấn, chính thị ả Đông Dao nổi địa thiếu chủ Đổng Thanh Y.


Đột nhiên, tình cảnh ở một phòng chống hàng rìa đường khiến nghỉ díu mày đấng lại.


Bày dãy là đơn tàn lụi tu gấp thấp Thần hải cảnh nhất quý trọng trông bừa kỳ thật thà, còn đơn que sam văn sĩ tu quây Chu thiên cảnh bình phẩm tĩnh mà lại bừa lẹ thâu hai mảnh đỏ đỏ ra ngực, giả mấy hòn linh thạch xong, thanh sam văn sĩ dựa hòng đang hỏi tàn tu cấp thấp đi lai lịch hai cụm từ ngộ mua, xem giàu đang nữa không.


Tựa hầu hạ chú ý chộ Đổng Thanh Y còn nhìn, thanh sam văn sĩ thuận tay nắm hai bố cụm từ lên xem, rồi như chẳng có hứng thú, con quay người bay vào một ngõ nhỏ cạnh đó.


Thanh sam văn sĩ mau mau sang mấy con ngõ rồi vào một xấp ả đông đúc, khúc lanh lẹ vào khỏi cửa thành, lao chóng khỏi thành.


Rời Thất Tinh vách mơ hơn mười dặm, dưới chân thanh sam văn sĩ bỗng nhiên nhiên dấy lên hỏa vân, lướt đi cực nhanh.


Thoáng sau, cách sau lưng thằng chẳng xa rực lên đơn đạo nhích sắc ngu quang, tốc cỡ đang cao hơn thanh sam văn sĩ.


"Đổng Thanh Y, chớ đặt ta thất vọng.”


Thanh sam văn sĩ nhận ra xích nhan sắc độn quang quẻ nhưng chớ hề hấn tỏ tường vẻ ghê hoảng mà tỏ tường ra hưng phấn, khẽ lẩm đệ trình rồi liều mạng xốc chạy bên ngược hướng Thất Tinh thành.


Người đang đua triển Hỏa Vân độn, ắt nhiên là Ngụy Tác.


Đi lên trường đoản cú khâu chén tàn tu cấp thấp thành ra gã hiểu rõ, cùng tu sĩ Thần hải cảnh nhất lưỡng coi trọng song nhiều cơ hội kiếm mấy chục hòn hạ phẩm lẻ thạch, tiệt đối xử sẽ phạt cuồng, sẽ kiếm man di cách tìm lẻ thạch. Nên gã tìm một tu sĩ dòm có nét mau nhẹn, nhờ cậy điều gieo tin tức tức về Đổng Thanh Y. Quả nhiên, tu sĩ cấp thấp nà kiếm xuể tin tưởng.# ức chạy Đổng Thanh Y.


Đoạn gã và tu sĩ thiệt thà là đấy diễn kịch biếu Đổng Thanh Y xem.


Hai mảnh đo đỏ đó là Địa hỏa tiên liên.


Với tri thức ngữ Đổng Thanh Y, dù chẳng cách nào là dấn ra Địa hỏa tiên liên, cũng nhìn ra hai vụt đấy bất phàm.


Gã diễn kịch quá đạt nên Đổng Thanh Y trái nhiên đuổi theo.


Hiện tại gã cầm cố cố càng xa Thất Tinh vách càng tốt, đặt lúc cồn thủ, Đổng Thanh Y có thủ đoạn lan truyền tin, tu sĩ lợi hại của Đông Dao thắng địa cũng chẳng thể đến ngay.


Trước lúc tên liền ngó an rành là quan coi trọng nhất, đối đồng nhân vụt có bối cảnh như Đổng Thanh Y , tên liền tìm man di cách tránh cụng chạm, còn giờ tại y biến thành con mồi ngữ gã. Từ lúc quyết toan làm thịt Đổng Thanh Y, cùi cách hành ta sự của gã hả thay tráo căn bản. Lục bào lão đầu lại càng hân thưởng thái cỡ nè của gã.


Sau lúc thảo luận với lục bào lão đầu, Ngụy Tác càng lĩnh dại rằng tàn tu cũng có ưu thế. Tán tu không nhiều sơn môn, thưa tử chẳng thể rục vứt như bừa bãi tông môn, bay đâu cũng được, ngay hết động lấp cũng có dạng trở thành nơi tạm thời ẩy thân, chẳng đánh đặng thời chạy.


Hiện tại Ngụy Tác càng hồi càng ưa thích thân phận tàn tu rất nhiều chỉ

Lão đạo râu chuột khiếp nghi ngờ bất định, tựa hồ

click xem phim >> phim tinh ngay dai



Tình Ngây Dại | Todaytv


"Các hè tìm kiếm ta?"


Lão tôn giáo râu chuột kinh nghi ngờ bất định, nương tựa hầu ngỡ định bỏ bay thời từ đít rừng đằng dưới vang lên giọng nói.


"Ngươi nhiều kể pháp che che giấu khí tức? Chả trách thoát được.” Lão đạo râu chuột chả hề gớm hoảng mà lại ngó kỹ phương vày phát ra âm thanh, cười lạnh.


Hồng quang quẻ lóe lên, Ngụy Tác kệ thây hồng sam từ bỏ dưới khu rừng nhảy lên, nói cùng lão đạo: "Ta ảnh như chẳng quen ngươi, mi đuổi theo mỗ là bởi vì cớ gì?"


"Ngươi chớ biết ta cũng chớ sao, đồng cân cần min không đuổi hụt mi là được, chịu qua đời đi!" Lão tôn giáo râu chuột phất tay, đơn đạo bạch quang xẹt vào Ngụy Tác.


Lão đạo râu chuột chả rõ đèo lịch nào là tiền nói mấy câu thoả thường trực nối động thủ.


Ngụy Tác biến sắc, kích phạt một linh quang đãng quang tráo, cùng thời tế xuất Xích xáp thuẫn bị Trương gia lão nhóm công nứt đơn vết.


Chát đơn tiếng, linh quang quang đãng đổi bị phá tan trong suốt tích tắc, bạch quang xung kích vào Xích xáp thuẫn, tiến đánh lõm một lốt rồi văng ngược lại, là pháp biểu hình lá liễu dài cỡ một thước.


Uy năng đấy khiến nhan sắc mặt Ngụy Tác nhoáng kinh hoảng, quýnh quáng quít kích vạc một lẻ quang quẻ quang đánh tráo nữa, con quay người về nhanh vào rừng.


"Còn muốn về hả?"


Lão đạo râu chuột hừ đơn tiếng, cưỡi phi độn pháp khí đuổi theo.


Với xốc chừng ngữ lão, Ngụy Tác khẳng toan không thoát được.


Đang bỏ chạy, nét bình diện tên ngó giàu nét kinh hoàng bỗng nhiên nhiên nở nụ cười lạnh.


Thấy vậy, lão đạo râu chuột giành vọt người.


Đột nhiên hoàng khí dưng lên, Ngụy Tác biết chết thật trước mắt lão, chung quành tuyền là những vô khối hoàng nhan sắc nham thạch khổng lồ.


"Thổ hệ pháp trận!"


Lão đạo râu chuột mắt ánh lên đần sắc khiếp hãi, lấy ra một cái bạch nhan sắc hồ lô. Nhưng lão tía kịp đả gì thời chát, đơn làn sóng trong suốt veo bỗng nhiên tỏa rộng trên trán.


"A!"


Lão tôn giáo râu chuột gầm lên thống khổ, thân dạng cứng lại, bạch nhan sắc hòng lô lơ lửng trước bình diện lão chớ kịp kích phát.


Đúng lúc đó, rầm đơn tiếng, mấy vô khối hoàng sắc cự thạch quành đó buộc lên tớ lão.


Lão tôn giáo râu chuột hộc đơn tiếng, trớn bẫy trắng, không bị va đập tới ngất xỉu, mà đơn thân thể hình trong suốt suốt vô thanh vô ức xuất hiện giờ sau lưng lão.


Thân ảnh nương tựa hồ tiền phất tay, một làn sóng trong suốt vèo lại nổ trên trán lão đạo râu chuột, mấy đạo ô quang quẻ bé xíu cài vào gáy.


Lão đạo râu chuột trớn bẫy trắng, ngất xỉu.


"Tu vây độ này nhưng toan làm thịt ta, thiết cười.” Cởi du ảnh pháp hắn ra, Ngụy Tác hiển giờ thân ảnh trong trận, ngó lão tôn giáo râu chuột chết giấc xỉu, tỏ bày vào khinh miệt lẩm bẩm.


Lão đạo râu chuột nào cũng nhiều tu vây Chu thiên cảnh tứ trọng, thiệt sức bây giờ tại của Ngụy Tác ngay cả tu sĩ Phân niệm cảnh nhất trọng cũng miễn sao cưỡng đối giao phó được, mà tu sĩ cùng cấp với tên lại như thể măm sống nuốt bá thắng gã, hết pháp khí buồng ngự cũng không phạt ra, nhiều khác chi từ bỏ sát, dâng lẻ thạch lên biếu gã.


Sau khi lẩm đệ trình coi thường bỉ, Ngụy Tác dọ mò khắp người lão đạo râu chuột.


Dù gì cũng là tu sĩ Chu thiên cảnh tứ trọng, gia tài của lão tôn giáo râu chuột cựu coi thường tên này, tính chất ra quả thực cũng khá.


Bạch nhan sắc tinh kim phi dấn hình lá dương liễu lão sử dụng buổi nãy là linh giai hè phẩm pháp bảo, đang phi dốt pháp biểu hình dáng tương tự không tiền xinh hơn bạch ngọc hạc của gã mà xốc khoảng phi khờ cũng cao hơn nhiều, rất hữu dụng.


Ngoài ra, trong suốt nạp biểu nang ngữ lão tôn giáo râu chuột đang hơn bảy ngàn hạ phẩm lẻ thạch, hai ép pháp thuẫn màu cùng gần đạt linh giai, hai bức pháp khí buồng ngự bay cùng rau thành bộ, một tấm tự khắc chữ viết Càn, một khắc chữ viết Khôn theo đường cổ thể.


Ngoài những quất bình phẩm thường như Hồi khí một và pháp phù, lão tôn giáo râu chuột còn hai bức hoàng sắc đồng cân phù.


Hai ép đồng cân phò bừa kỳ đặc biệt, chẳng tiền lâu đời song hồng nhan sắc phù văn xiên xiên vẹo vọ xẹo như vẽ quỷ sứ phù, chẳng dấn rõ phẩm giai năng tác dụng gì.


Hiếu kỳ để ý hai ép hoàng sắc tiền phù một lúc, Ngụy Tác lượm hết bạch sắc hầu hạ đụn ngữ lão đạo râu chuột lâm dưới đất lên.


"À!"


Thoáng kiểm tra đơn chốc, Ngụy Tác tỏ tường rõ vẻ khiếp ngạc.


Bạch nhan sắc hòng gò chẳng nhiều chi kín biệt mà lại đựng chật "Hủ đua thủy" giàu thể đả ô uế, măm mòn pháp khí.


Ngụy Tác bất giác nghen tới pháp bảo hình chiếc lụi của lão tôn giáo trong suốt địa lăng Thanh Phong lăng. Lão tôn giáo đó cũng giàu đơn hồ lô đựng Hủ đua thủy, hô đụn đó tới giờ hãy nằm trong nạp biểu nang ngữ gã, chỉ là Hủ thi thủy hả chẳng còn, gộ dụng rất hữu hạn. Bạch nhan sắc hòng lô nào là đang đầy, hẳn ban nãy lão đạo chả nhận ra Kim môn chống cự thạch trận, định vẩy Hủ thi thủy để phá điệu pháp trận.


Trầm om một chốc, Ngụy Tác thâu Kim môn chống cự thạch sứt lại, buộc đầu thử nghiệm phi khờ pháp bảo nổi dưng đến.


Phi đần pháp biểu ảnh lá dương liễu nè không lớn, tối đa chở được bố người, bất quá Ngụy Tác thập phần mãn ý bởi vì tốc chừng cao hơn bạch ngọc hạc nhiều. Chỉ lượn hai vòng là thằng hẵng khống chế thành thạo.


Đoạn gã như tóm lấy bao bố, chụp lão đạo râu chuột lướt bay đằng Tiểu Dạ sơn.


Chưa tới chính thị ngọ, Ngụy Tác xách lão đạo râu chuột, kích phát Thanh hoàng hồ lô, đấng trong suốt làn khí xanh bao lấp tiến vào sơn cú có động phủ.


Khiến thằng thập phần gớm hử là hai mươi tía chánh Diệt tiên bên ngó buổi trước phạt triển rất khả quan, chánh to nhất hả dài đến ba trượng.


Bên dưới Diệt tiên đằng nhiều đua thể bố con yêu thú vị giàu hai sừng, lưng chật huê văn vằn vện.


Hiên nhiên là Tinh trang mục ngao, tứ gấp trung giai yêu thú vị giàu số mệnh cây tối da ở Tiểu Dạ sơn.


Ba con Tinh trang mục ngao nào rắn chắc vô tình ái xông ra sơn cốc, bị Diệt tiên đằng thịt chết. Tứ cấp trung giai yêu thích dẫu là thuật pháp hay là khí sức đều thập phần nướu hại, Diệt tiên đằng bình phẩm an cố này làm chứng minh lúc mọc tới bố trượng, rễ hẵng xực sâu ra lòng đất, nếu như đang là mậm lượng như trước thì dẫu bắt được thương thú cỡ nào cũng sẽ bị nhổ bật rễ trong suốt khí chúng giãy giụa.


Kinh đã quan tiền kề một lúc, xuôi tay thâu thập đua dạng mấy con tứ cấp trung giai yêu thú nhận vào nạp biểu nang, Ngụy Tác phăng sang bãi Diệt tiên đằng, vào trong dạ núi.
...


Không rõ bao lâu sau, lão đạo râu chuột từ bỏ từ tỉnh giấc lại, phạt bây giờ mình bị xếp theo tư cầm tập văn bằng ở trong suốt một gian thạch thất.


Thạch thất rắn chắc ở trong dạ núi, không khí không lấy chi đả lưu thông, toàn thân lão cơ dại, chẳng dạng điều động khiển chân cựu thành thử càng khó chịu.


"Ngươi trúng Hạt cung kéo phong độc châm của ta, không dạng rượu cồn che song đang nói được. Cho ta biết mau, do biết bao lại đuổi theo ta, lỡ chộ là hạ sát thó hả?"


"A!" Tận buổi này, lão đạo râu chuột mới triệt để làm phản tương ứng được, ghê hãi tột độ gầm vang.Nhưng chộ Ngụy Tác bình diện mũi lạnh tanh đứng gần đấy thì lão đồng cân cười lạnh, "Không nghi ngờ ta cả ngày bắt nhạn hôm ni lại bị nhàn mổ mắt, đã coi thường mày nhưng rơi ra tay ngươi thì mỗ chẳng còn chi để nói, muốn làm thịt cứ giết, muốn moi tin cậy nghĩa là miệng mỗ thời mi chẳng si mê tâm vọng tưởng.”


"Được lắm!"


Lão đạo râu chuột chả nghi ngờ là Ngụy Tác phương diện mũi nóng tanh tưởi nói thế đoạn thời chẳng nói thêm gì, im nhẽ quay người bước đi.


Thoáng sau, Ngụy Tác nắm một lọ dược xịch màu lục bé phăng vào, móc vào một con dao bạc, hốt một dấu trên cổ tay lão tôn giáo râu chuột chả còn hay là lực phản kháng khúc rắc mấy giọt thuốc xuống lốt thương.


Rồi Ngụy Tác lại mặt mũi đất nóng tanh tưởi ném mười mấy thi dạng thương thú vị cạnh lão, im im bay ra, tiếng bước chân xa dần, dựa hồ bay xử lý việc riêng.


"A!"


Tích tắc sau, lão tôn giáo râu chuột kinh nghi ngờ bất toan bỗng thống khổ tột cùng kêu lên thảm thương thiết.


Dược nhích Ngụy Tác rắc vào vết thương ngữ lão cơ hầu ảnh vách trong suốt dạng nội vô khối mũi châm nóng bỏng, liên trần tục đâm chích, khiến lão có cảm giác đa đầu cũng sắp nứt ra.


Cơn đớn đau nè kéo dài đơn cô giờ, mời tự từ rã đi.


Lão tôn giáo râu chuột ướt đầm mả hôi như trường đoản cú trong nước lờ lên.


Bốp đơn tiếng, lão chửa kịp thở phào thời thiên lẻ đơn thi dạng yêu thú vị vô duyên vô cớ xuất giờ một hlỗ lủng rồi tiếng xoàn xoạt vang lên, óc tủy bị hút sạch. Lại một tiếng bốp nữa, thêm một yêu thú bị lủng thiên linh cái, thêm đơn măm máu xuất hiện, óc tủy lại bị hút sạch.


Trong thạch thất trống trơn này, cảnh tượng quỷ sứ dị đấy khiến lão đạo râu chuột vốn hả hỏng thoát thở đỏ hộc.


Rồi tiếng bước chân vang lên, Ngụy Tác mặt mũi nóng tanh tưởi lại bay vào, tay cầm đơn miếng đa ròng rã ròng tiết như mới lóc tự tớ thương thú vị này đó.


Gã lại hào hứng hốt đơn khoảnh ả khỏi mình lão đạo râu chuột, lấy vào một bình phẩm bạch sắc đơn dịch, hoá ra lốt yêu thương rồi dán miếng da thú nhận lên.
Xong xuôi, tên hình như không còn hứng thú thú vị hỏi han, bước đi trong mục quang oán độc tột độ ngữ lão đạo râu chuột.


"A!"


Chừng bán tuần tra nhang sau, lão tôn giáo râu chuột lồi mắt kêu lên bi thảm thiết.


Vết thương ngữ lão không tiền ngứa ngáy khó miêu tả mà đại kỳ hoảng ngại do mảnh đa thú vị kia hầu hạ từ từ nhú ra trên tớ lão.
...


"Lão đầu, ngươi khẳng định thó đoạn nào hữu dụng?"


Tiếng van thảm rầu vang lên liên tục ở tĩnh thất, Ngụy Tác ở trong địa hỏa lô buồng lỡ luyện chế lại cỗ pháp thuẫn bị đánh kích vách gần như rã nát lỡ hỏi lục bào lão đầu.


"Đương nhiên hữu dụng, đơn do chủ nhân trước kia ngữ ta là bừa bãi hành ta gia lấy ép cung đả niềm vui. Nhiều tu sĩ chớ ngại qua đời tẹo nào là nhưng mà cảm giác được đối phương dựa hồ chẳng buồn hỏi nhưng mà thập phần biến thái, ngó đày đọa kẻ khác là niềm vui, liên trần tục giở trò thời sẽ sụp đơm ngay, chẳng chi chả khai.” Lục bào lão đầu khẳng định.


"Để tính tình lão ta chống dọi đặng tới bao giờ.” Ngụy Tác gật đầu, bày tỏ nét nuối tiếc rẻ nói: "Tiếc là thi triển Mộng yểm kể trong suốt Chân ma ngừng tướng thuật sẽ phứa tổn tu vi, phẳng không đỡ bớt bao lăm phiền hà.”

Monday, November 11, 2013

phấn điệp vtv6


 


click vào đay xem >> phim phim diep





 


giới thiệu phim todaytv >>> phim xin con mai yeu em




Phấn Điệp | Vtc6


Mắt lóe lên một chốc, Ngụy Tác ghi âm hắc sắc tiểu đao cổ quỷ quái tột độ vào túi, rồi ngửng lên nuốt huyết hồng sắc Cửu dời thần máu đơn.


Tay gã bắt quyết kỳ quái, thân thể mình ánh lên hôi hắc nhan sắc quang quẻ hoa, hộc lên đơn tiếng, nhan sắc mặt trắng nhợt.


Tiếp đó, gã thu tay lại, bắt quyết Tử Huyền chân quyết, tiếng chân nguyên lưu động vang lên, bắt đầu luyện hóa Cửu chuyển dốt huyết đơn.
...


Một ngày một đêm tiếp kiến đó, thêm nửa lúc sáng, yên tĩnh thất Ngụy Tác ở không nhiều tiếng rượu cồn nào.


"Lão đầu, mà linh căn tu sĩ đúng là song linh căn tu sĩ, luyện hóa lẻ loi dược chất thương cũng nhanh hơn tu sĩ độ thường.” Đếm đêm ngày cụm từ hai, tĩnh thất mới vang lên tiếng nói.


"Tình nhân ngữ mi sắp bị người mỗ cuố mất song mày còn có thể đắc ý?" Trong tĩnh thất, lục bào lão đầu coi nhẹ miệt gại Ngụy Tác. Lúc nè nhan sắc mặt tên hồng nhuận, thương cầm hả khôi phục gần hết.


Lục bào lão đầu nói vậy, Ngụy Tác vã mồ hôi: "Lão đầu, Cơ Nhã từ bỏ lúc nè biến vách tình nhân của ta?"


"Sao lại chả tính?" Lục bào lão đầu cười lạnh, "Trong mấy nữ tử người biết, thời gian quen biết Nam Cung Vũ Tinh lâu nhất, tính toán dáng dấp có khác chi tình ái nhân, mặc dầu cầm cố nhưng tay Nam Cung Vũ Tinh ngươi còn chửa cố xuể mấy lần, nhiều điều động thoả nhìn sạch bách Cơ Nhã, những chốn cần mó cũng hả sờ. Lẽ nào là chẳng giả dụ tình nhân?"


"Cái chi song chốn cần rờ đã sờ.” Ngụy Tác dở khóc dở cười.


"Ta biết mi chẳng quên xuể nường ta.” Lục bào lão đầu hừ đơn tiếng, "Bất quá ngươi chớ thần đến mức liều mình cùng Đông Dao đặng cảnh và Thiên Nhất khoa chứ?"


"Đông Dao được cảnh thời min không rõ, bất quá Thiên Nhất khoa thời dường như nhiều Kim cô đơn kỳ tuyệt tu sĩ.” Ngụy Tác cười khổ: "Ta liều mình với đối phương đồng cân ngại chả còn hết tro xương.”


Lục bào lão đầu lạnh giọng: "Có kế hoạch gì nói ra tính chất nào?"


"Hiện tại Cơ Nhã đồng Hàn Vi Vi đang ở Trân Bảo các, nhưng mà hơn hơn mười ngày nữa, Cơ Nhã sẽ thắng rước dận Đông Dao đặng địa, muốn tầm cơ hội cứu hai người thời tiền đang thời kì này, nường ta mà lại vào Đông Dao nổi địa rồi ta chi đang cách đôi hờn đợi sau nè báo cừu.” Ngụy Tác biểu lục bào lão đầu: "Giờ đây trưởng lão Đông Dao nổi địa tọa trấn Trân Bảo danh thiếp chả nếu họ Lý hả? Ta hiềm nghi cả lão họ Lý đó là Lý Thiệu Hoa, chất của canh cô lão tuyệt vời Tứ Hải đàng Hoàng Thiên Nhai ta làm thịt dọ trước. Tình hình biếu chộ chưa biết chừng Lý Thiệu Hoa trưởng lão đó là một vì cao giai luyện lẻ loi sư, hả tiễn vào Hồi chân đơn, lần nè xuất sơn vì Hoàng Thiên Nhai chết thật mạng. Nếu đúng như Hoàng Thiên Nhai nói, lão là tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng, thời phiền hà.”


Ngừng lại đơn chốc, Ngụy Tác tiếp lời: "Hiện tại ta giành thó thời kì tu luyện đến ngữ nè cũng chả kịp. Ngày mai mỗ sẽ dận rượu cồn phủ Tiểu Dạ sơn, Chân Sùng Minh giúp ta luyện chế không ít Bổ thiên đơn, min đồng thời tu bổ cỗ pháp thuẫn. Bộ pháp thuẫn có uy hay là phòng vệ đặng nhất nào hẵng Trương gia lão băng công cho xơ xác rồi. Rồi còn phải nghĩ cách để Thực máu pháp đao hút được máu châu có đủ oai lực.”


"Còn may mi cũng hiểu Đông Dao nổi cảnh hay Thiên Nhất món đều chả phải chừng như ngươi có trạng thái chống nổi.” Lục bào lão đầu cười lạnh, "Không sai, mi cũng nghĩ tới việc nướu dụng que đao nào là mà lại mày cũng đã thử rồi, cùng tu sĩ như Trương gia lão tổ chí ít nếu hút máu của tu sĩ Phân niệm cảnh nhất coi trọng mới được, đang cùng tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng, để tạo thành uy hiếp trí số mệnh hít nhất nếu hút được tiết của tu sĩ Phân niệm cảnh tam trọng. Thực lực hiện nay ngữ mi song đòi làm thịt tu sĩ Phân niệm cảnh tam tôn trọng kia hồ là bất khả thi. Về Linh Nhạc thành tính chất biết bao đã, nếu như nhiều thời cơ chắc chắn thì thử xem, còn toan chính thị diện đấu đồng tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ trọng thời đặng nhất là vứt ý định đó đi, đợi khi tu vây cao lên rồi đã báo thù.”


"Ta biết đồng thật sức của mình, muốn thịt cao thủ tu vây Phân niệm cảnh tam quý trọng là bất khả năng, mà ta căn cứ tính chất chừng bước.”


Lục bào lão đầu ớ người, "Sao lại tính chất từng bước?"


"Ví như tìm cách thịt một tu sĩ tu quây Chu thiên cảnh tứ trọng, dừng dồn máu ngọc trai rồi cộng thêm pháp khí của ta thời giết tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ coi trọng chả vách vấn đề...”


"Giết tu sĩ Chu thiên cảnh ngũ trọng rồi ứng phó Phân niệm cảnh nhất trọng, rồi chuyển sang lưỡng trọng?" Lục bào lão đầu trọn.# mắt, nhiều phần không tin cậy được cắt gàn lãi gã.


Ngụy Tác gật đầu: "Ta nghĩ vậy.”


Lục bào lão đầu trầm tư một chốc, nói đồng Ngụy Tác bằng giọng nghiêm chỉnh hiếm có: "Phương pháp nè cũng giàu thể, giả dụ cuốn hút được khí huyết và chân vốn của tu sĩ Phân niệm cảnh tam coi trọng dừng vách tiết ngọc trai tích trữ lại trong Thực tiết pháp đao, cộng thêm những ngữ âm hiểm của ngươi, mang ra đánh lén thời đối phó tu sĩ Phân niệm cảnh ngũ coi trọng cũng có mong thành công. Có điều biện pháp nào là nói thời dễ nhưng đả thì bừa khó. Thực huyết pháp đao chỉ là chủ yếu luyện pháp khí, chất liệu chừng bản thân chả chắc chắn lắm, giả dụ gặp tu sĩ Kim cô đơn cảnh, e rằng mới lấy vào hả bị đối phương tùy nhân thể dùng kể pháp cũng tiến đánh tặng tan tành, tối đa thanh đao nào là đồng cân là linh giai thượng phẩm, chửa trạng thái coi là tôn giáo giai pháp bảo. Thuật pháp cùng pháp khí ngữ tu sĩ Phân niệm cảnh cũng dễ dàng tổn hại tới que đao này. Trong lúc đối trận tu sĩ Phân niệm cảnh mà chả cẩn thận, bị đối phương gây tổn hại thời ngươi sẽ gặp hiểm nguy đến tính mạng.”


"Mỗ sẽ khảm thận.” Ngụy Tác cười nhe nhó: "Lão đầu, còn cách chi hay là hơn không? Tiếc là chúng mình chẳng còn giàu Thiên vân tuyền khiến yêu thú nhận phạt tình, không thì chưa biết chừng đang cách khác.”


"Không đủ thời gian.” Lục bào lão đầu trầm tư thây kệ tưởng đơn chốc, lắc đầu: "Ta nhiều đơn kế, bất quá giá như gặp Cơ Nhã, đặng nường mỗ với ý mới xong.”


Ngụy Tác tức thì mắt sáng rỡ, "Lão đầu, nhiều kế gì hả?"


"Tình này nào chắc là Thiên Nhất món và Đông Dao nổi địa liên thó phân chác Trân Bảo các, Trân Bảo các khẳng định không giữ đặng nữa.” Lục bào lão đầu nóng giọng: "Nên mày tìm kiếm tới tông môn, lớn hơn hoặc cán khoa nào giàu xung đột nhiên ích lợi đồng Thiên Nhất môn, Đông Dao thắng địa để trao dịch, cho họTrân Bảo danh thiếp để tráo lấy Cơ Nhã với Hàn Vi Vi. Cái gì thời chớ biết chớ tiến đánh thức mỗ biếu Cơ Nhã sứ kỳ hữu ích cùng danh thiếp hết sức tông môn. Chỉ là việc này cần Cơ Nhã đồng ý và đưa tín vật, khiến đại cán môn tin tưởng ngỡ mới xong.”


"Đây là một phương pháp, mà giao thiệp với tuyệt vời trường phái có thiệt sức cấp giàu lần, ta chớ giàu dạ tin, chớ cẩn thận chúng ta cũng nguy nan theo, sẽ liên lụy hết tính chất mạng. Muốn giao dịch cùng người ta, quan yếu là khiến đối phương e sợ mới xong.” Ngụy Tác trầm ngâm một chốc: "Trừ phi vạn bất đắc dĩ, văn bằng chẳng chúng ta không nên thử.”


"Ngươi nghĩ nổi ráng thời được quá.” Lục bào lão đầu mãn ý gật đầu: "Chỉ còn cách nương tựa ra Thực máu pháp đao là chấp thuận được. Bất quá mỗ hi vọng giả dụ phương kế nè chẳng thành, mi đừng bầm chiêm bao đầu óc là được.”


Cả hai bàn bạc một lúc, Ngụy Tác lấy mười mấy lá hoàng sắc mẻ kỳ để bày Kim món phản kháng thạch mẻ lấy đặng ngữ Kim Xảo Nhi vào nghiên cứu.


Gã biết cách trưng Kim khoa kháng cự thạch sứt và Thất bàn vân hải trận, Kim Xảo Nhi nhiều sứt kỳ luyện chế xong xuôi thuận thành ra gã bớt công sức.

phim xin con mãi yêu em todaytv


Tác dụng ngữ mẻ pháp này đang hơn cả lẻ giai hè phẩm pháp khí.


Hơn bán gác bây giờ sau, Ngụy Tác đã hiểu được mọi thứ, thâu mấy lá hoàng sắc sứt kỳ hăng đượm thổ hệ linh khí.


Sau đó thằng ở lại yên tĩnh thất nhắm mắt tu luyện, tặng tới lúc trời sáng mới bật phừng mắt, bay ra chỗ nuôi dưỡng Phệ lòng trùng, thâu số mệnh Bồi yêu xích và hết thảy thi hài yêu thú nhận trước lúc rời đi.


Thoáng sau, linh quang lóe lên, Ngụy Tác hãy đớp vận như đỏ nghỉ trung niên tu sĩ cuồng ngạo trường đoản cú lan truyền nhét pháp mẻ của Linh Nhạc thành bước ra.


Gã chả rời khỏi truyền ních pháp mẻ ngữ Thiên Nhất món cha trí, lại giao nạp đủ lẻ thạch rồi chóng nhẹn truyền ních tới dạ núi ở Thanh Phong lăng.


Không hề dừng lại, vào khỏi Thiên khung, thằng dùng bạch ngọc hạc, theo đàng xưa con quay dận Tiểu Dạ sơn.


Chỉ lướt đi độ chả chật nửa gác giờ, Ngụy Tác chợt hơi biến sắc, tống khẽ xuống bạch ngọc hạc, du tớ vào khu rừng.


Gã mới ẩy đi một chốc, đơn đạo lam quang đãng nhạn nhạt như tia chộp lướt trải qua đồng xốc kinh độ nhân.

xem phim phấn điệp


Lão tôn giáo kệ thây tử nhan sắc đạo bào, cằm làm ngơ thơ mấy sợi râu chuột đấng trên phi dốt pháp khí lóng lánh lam quang quẻ ngó như lá liễu, lượn lòng vòng đít rừng.


Lượn mấy vòng trong suốt phạm vi mười mấy dặm, lão tôn giáo râu chuột tỏ bày nét ghê nghi ngờ bất định.

phim đội quân chóng buôn lậu

click xem phim >>> phim doi quan chong buon lau







Đội Quân Chống Buôn Lậu | Sctv9





Vào hồi sáng bảy ngày sau lúc thân thể hình Ngụy Tác rã biến khỏi Mê Vân thành, linh quang đãng lóe lên trong lan truyền tống pháp trận, đơn nhất danh đứng tuổi tu sĩ mặc hồng sam, bình diện mũi đất giàu phần cuồng ngạo từ truyền nhồi pháp trận trong Lạc Nguyệt vách phăng ra.


Sau vơi đỏ sam tu sĩ mang một bao tía dài, mỗi tu sĩ thấy quất nào là đều biến sắc, chỉ rình lánh đi.


Gã rõ ràng là tu sĩ Chu thiên cảnh, dạo trong suốt cái túi sau lưng chừng nóng hái hàn khí, rành ràng là phi kiếm.


Một kiếm tu Chu thiên cảnh, tu sĩ tầm đền rồng chả chạm vào được.


Hồng sam tu sĩ tỏ rõ nét cuồng ngạo, phăng đơn vòng quanh các tiệm ngữ Lạc Nguyệt vách rồi vào một hiệu thằng Linh Đơn phường.


Thấy hồng sam tu sĩ, kĩ nữ viên Linh Đơn phường chẳng dám muộn chễ, vội vàng bước ra đón, cật quý trọng hỏi: "Vị đồng cân bối nào định chuốc của chi chăng?"


"Mua thời không, tiệm như các ngươi giàu chi cho mỗ mua.” Khẩu khí đỏ sam tu sĩ cực ngông cuồng, "Bảo chưởng quỹ ra gặp ta, ta giàu thứ cần bán.”


"Xin chỉ bối chờ một chút, tại hè bay mời chưởng quỹ.” Điếm viên Linh Đơn phường tuy chả vui mừng mà lại ngoài bình diện không dám chậm chễ, ngay bay vào trong. Thoáng sau, đơn lão vờ kệ thây áo gấm, dáng vẻ như chưởng quỹ đi ra.


"Tại hạ gia tộc Mạc, chưởng quỹ hiệu này.” Lão giả vờ hành lễ cùng đỏ sam tu sĩ: "Không biết quý khách nhiều của chi bán cho bản điếm?"


"Tại hạ bán ngữ rất quý, chả nhân thể để bại lộ ở đây.” Hồng sam tu sĩ thong thả biểu lão giả gia tộc Mạc, "Muốn bàn riêng với chưởng quỹ.”


"Vậy xin mời ra trong.” Lão giả vờ họ Mạc hơi bởi vì dự, bay trước dẫn đường.


Hồng sam tu sĩ tuy giàu nét chẳng dễ thọc ra nhưng mà trong Lạc Nguyệt thành cũng chớ lo bị gã hành ta hung.


"Hiện tại đồng cân có hai chúng ta, các hạ có chi quý giá coi trọng thời cứ lấy ra.” Dẫn đỏ sam tu sĩ vào một phòng chống tĩnh thất, tắt cửa lại xong, lão giả vờ họ Mạc nói.


"Được.” Hồng sam tu sĩ chả nói thêm gì, lấy ra một cái nhọ gỗ, hoá một hòn đơn dược màu mun xuống tay, trong buổi lão vờ họ Mặc kinh ngạc tột cùng thời tên nuốt trộng hòn thuốc rồi nói khẽ, "Mạc chưởng quỹ, nhấn vào mỗ là ai chưa?"


Nghe chộ giọng tu sĩ này chợt nhiên biến thành trẻ trung, Mạc chưởng quỹ ớ ra, tỏ nét vừa mừng vừa gớm ngạc, "Ngụy Tác, cạc hè giá như không?"


"Mỗ sợ chỗ cạc hè giàu chuyện.” Hồng sam tu sĩ tất nhiên đã cải trang, giọng nói cũng dùng một dược cải biến, gã vung tay vạc vào một bức cách âm pháp phù, đồng thời giọng nói chớ giấu giếm thắng vẻ mệt mỏi: "Mạc chưởng quỹ, Trân Bảo cạc thiệt vào gặp biến nắm gì?"


"Ngụy Tác, cạc hè tới thiệt rồi!" Mạc chưởng quỹ hơi run lên, hít sâu đơn hơi, mới trấn định lại nói nhanh: "Đại tiểu thư từ xảy vào chuyện.”


"Hàn Vi Vi sao rồi?" Ngụy Tác rắn người.


"Hơn mười ngày trước, Đông Dao đặng địa thiếu chủ Đổng Thanh Y tới Trân Bảo cạc bái phỏng Cơ Nhã chưởng quỹ.” Mạc chưởng quỹ nghiến răng nghiến lợi: "Lần đó còn nhiều một trưởng lão hụi Lý ngữ Đông Dao được địa phăng cùng, tu quây đại kỳ ghê nhân. Đổng Thanh Y chớ hề hấn nhấc đến việc đề pa thân nhưng chỉ thuận nhân tiện gạnh thăm, hồi y và cả lão hụi Lý có phương diện thời bừa tiểu thư từ không sao. Nhưng cả hai mới đi đặng đơn ngày, phứa tiểu thơ vốn bế quan tiền tại yên tĩnh thất lại hôn mê như trúng độc. Hai ngày sau, Đổng Thanh Y lại phe người đến đề pa thân, nói là Cơ Nhã chưởng quỹ có yêu cầu gì, chúng sẽ thỏa mãn hết.”


"Trúng độc?" Ngụy Tác hít sâu đơn hơi: "Cả Cơ Nhã chưởng quỹ cũng bó tay nên đáp ứng Đổng Thanh Y, tiền cần sửa khỏi tặng Hàn Vi Vi hả?"


Mạc chưởng quỹ xanh lét phương diện ngươi gật đầu: "Đúng thế, bừa tiểu thư nguy ngập, Cơ Nhã chưởng quỹ muốn tìm người chữa trị cũng chả kịp, đường nếu táp ứng, cả lão họ Lý thi cử triển thuật pháp tạm thời cản ngăn tình yêu hình của phứa tiểu thơ dữ hóa, đang nói muốn trị ngưng chả khó nhưng mà cần chuẩn bị dược vụt trong suốt đơn tháng, mà ngày Đổng Thanh Y muốn vách thân cũng là đơn tháng sau, thó khúc của nghỉ trái thật quá xấu xa!"


"Còn giở trò đó hả!" Ngụy Tác nóng giọng: "Thiên Nhất khoa thây kệ kệ thây hả?"


"Việc đó Cơ Nhã chưởng quỹ hả nghĩ tới, sau khi bừa bãi tiểu thư từ gặp nạn, chưởng quỹ thoả cậy tát Thiên Nhất môn nhưng chúng bảo chả nhiều làm chứng cớ xác thực, thành ra căn cứ dính líu dưa nói là chẳng thể cứu thắng bừa tiểu thư.” Mạc chưởng quỹ lắc đầu: "Thiên Nhất khoa nhiều xắt độ này, chưa biết chừng thoả câu kết cùng Đông Dao đặng địa đặt chia chác Trân Bảo các, nếu như không Đông Dao xuể địa sao dám quá quắt như thế.”


Ngụy Tác trầm mặc đơn chốc, lại hỏi, "Hiện tại Trân Bảo các cầm cố nào, Cơ Nhã chưởng quỹ giàu tính chất tóa gì chưa?"


"Lý trưởng lão đó mướn cớ quan sát tình ái hình ngữ đại tiểu thư, ở lại Trân Bảo các. Cơ Nhã chưởng quỹ và phứa tiểu thư ngó như bị nhốt lỏng, Đông Dao xuể địa ba trí quành Trân Bảo các rất nhiều tu sĩ. Cơ Nhã chưởng quỹ biết cạc hè nhỉ tin xong sẽ đến chốn nào là thành ra cận đây hoàn trả tinh khúc cực với tại hạ, bởi ngại chốn nào là bị phát bây giờ là sản nghiệp ngữ Trân Bảo các.”


Ngừng lại một chốc, Mạc chưởng quỹ đã bá nua bỗng nghẹn ngào: "Cơ Nhã chưởng quỹ biểu lão phu cho cạc hạ biết Thiên Nhất môn cúng xen vào thời chúng ta chẳng địch nổi, biểu các hè tạm thời không đi Linh Nhạc thành. Nếu nhiều thể, đợi lúc chưởng quỹ được gả biếu Đông Dao thắng địa thời sẽ lùng cơ hội tiễn bừa tiểu thư tới đây, hồi đó mong cạc hè tiễn bừa bãi tiểu thong thả phăng nơi khác.”


Ngụy Tác trầm mặc kệ một chốc, lại hỏi: "Các hạ biểu Lý cả lão tu vây ghê nhân, chả rành tới trình cỡ nào?"


"Tu vi cố dạng ngữ lão thời tại hạ chớ rõ, bất quá ít nhất cũng là Phân niệm cảnh tam tứ trọng.” Mạc chưởng quỹ chả nói chi thêm, hiển nhiên tu vi hiện thời ngữ Ngụy Tác chớ thể đối giao phó tu vây đó.


"Mỗ biết.” Mắt Ngụy Tác hơi ánh lên gật đầu, bỗng nhiên nhiên bảo: "Không rành Mạc chưởng quỹ giàu đơn dược liệu yêu thương thượng giai chăng?"


"Hiện tại đơn dược liệu chừng thương xót đặng nhất ở đây là Huyền hòng đơn.” Mạc chưởng quỹ đáp.


"Vậy thời không cần, tại hạ vin từ. Có việc ta sẽ tới tìm Mạc chưởng quỹ.” Ngụy Tác đấng dậy, ngậm một viên đơn dược cải biến giọng nói, từ bặt Mạc chưởng quỹ bay khỏi Linh Đơn phường.


Rời Linh Đơn phường, Ngụy Tác vờ đò cữ một vòng quanh các hiệu trong suốt Lạc Nguyệt thành, ra vẻ muốn ở lại lâu dài, tầm đơn chốn ở tĩnh thất tu luyện và buồng rèn luyện kể pháp.


Gã ra buồng phòng đoàn luyện thuật pháp rộng rãi, lấy vào đơn chậu ngọc, đơm hai bình Bồi thương xê vào rồi moi mấy chục thi cử dạng thương thú ra chồng hẹp phòng.


Đoạn tên vào tĩnh thất, tập phẳng móc vào một lọ thuốc, đâm vào đơn viên tiết hồng sắc đơn dược.


Trên đường đến Lạc Nguyệt thành, do dốt thức đạt cực vận hạn sẽ giả dụ hắn lại tại thành trì thành ra gã chẳng ngồi rồi, tìm cách luyện chế mấy phần Bồi thương dịch nuôi dưỡng Phệ tâm trùng. Tại man di thành trì đều kiếm tính tình có một dược liệu chừng thương tốt hơn Tiểu dài sinh một và Bách thảo một không.


Đi sang chừng ấy vách trì, gã mua được đơn viên Cửu dời dốt huyết một giàu dược hiệu đặng hơn, đồng cân cần hai ngày là đủ biếu thằng khôi phục kích lại.


Trừ Cửu dời khờ tiết một này, thằng còn mua được đơn hòn Hợp hỏng hóc đơn.


Hiểu rõ tình ái hình, tên chớ gấp sử dụng, chuẩn mực bị luyện hóa Cửu chuyển khờ tiết một trị hiền thương xót cầm cố đã.


Còn Hợp hỏng hóc đơn, tên chớ định sử dụng.


Trước một tu sĩ Phân niệm cảnh tam tứ trọng, Chu thiên cảnh tứ quý trọng và ngũ tôn trọng chẳng khác chi nhau, muốn đối giao phó tu sĩ cỡ nà cần tựa ra oai năng pháp biểu cùng pháp khí.


Đấu cùng tông khoa như Đông Dao thắng địa, Thiên Nhất môn, Ngụy Tác khẳng toan chớ dại dột, mà lại bão thằng phủi mông bay liền thời tên chớ cam lòng.


Hiện tại Trân Bảo cạc khẳng toan khó giữ được, đặt tính giàu thời cơ cứu Cơ Nhã với Hàn Vi Vi không.


Lấy ra viên máu hồng sắc Cửu dời khờ huyết đơn, Ngụy Tác lại móc nối vào Thực huyết pháp đao, nhíu ngươi trầm ra trầm tư.


Dọc đường gã hả thử, pháp biểu nè chẳng cách nào là hút tiết yêu thú vị ngừng thành huyết lệ uy lực mạnh mẽ.

phim đội quân chống buôn lậu sctv9


Từ khiếp nghiệm đối địch Trương gia lão tổ thì chạm bình diện tu sĩ Phân niệm cảnh tam coi trọng trở lên thời liền hết lẻ cấp trung giai Lục dương dốt hỏa thoa cũn

xem phim

click xem phim >>> phim tram hoa mai



Trâm Hoa Mai | Sctv13

Ngụy Tác ngoảnh nhìn, trên hai lượng tử mộc chi rìa đó, một thanh niên ốm khô thây kệ láo kim sắc pháp y và đơn tu sĩ mặt rỗ chằng rỗ chẹt thây kệ lục sắc pháp nó đang bàn luận.


Hai tu sĩ đô nào đều giàu tu vi Chu thiên cảnh tam trọng, đều tỏ bày ra tị tị, thấy Ngụy Tác ngoảnh lại thời tu sĩ phương diện rỗ vòng tay chào: "Vị huynh đài hoa nè cũng đến tham gia chiêu đồ phứa hội, toan gia nhập Huyền Phong môn chăng?"


Ngụy Tác bình yên tĩnh lắc đầu: "Tại hè đồng cân vô tình tới Mê Vân vách trái mùa ngưỡng phong thái phứa tông khoa nhưng mà thôi. Đối cùng gia gia nhập Huyền Phong môn, thời không hề.”


"Xem vào huynh đài hoa và lũ tại hè chí cùng đạo hợp.” Tu sĩ phương diện rỗ tựa hầu hạ trời đất đơm hoạt bát, nói xong xuôi thời liếc thanh niên ốm khô kệ thây láo kim sắc pháp nó tỏ bày vẻ bất lực, "Chỉ là bởi vì hảo hữu nà của tại hè không nghĩ thông, đồng cân muốn gia gia nhập Huyền Phong môn.”


"Gia gia nhập Huyền Phong khoa giàu chi xấu sao?" Thấy tu sĩ bình diện rỗ lắc đầu, Ngụy Tác có phần hiếu kỳ.


"Thế nào, huynh đài chẳng hiểu hả?" Tu sĩ bình diện rỗ cười khổ: "Thế này, số mệnh cây bẩm tử Huyền Phong món chiêu thâu nhiều nhất trong mười bừa bãi cán món Thiên Huyền phứa lục. Nhưng tổng số phận đệ tử Huyền Phong môn lại chớ nhiều nhất trong suốt thập đại cán môn. Nguyên nhân thế nào, rắn chắc huynh đài hả hiểu.”


"Ý huynh đài là gia nhập Huyền Phong môn thời chẳng hề hấn nhạn hè mà rèn luyện môn nhân đệ trình tử phi đền nghiêm khắc, rất nhiều khả năng sẽ mất mạng?" Ngụy Tác máy động.


"Đích xác như thế.” Tu sĩ bình diện rỗ rục đùi: "Rèn luyện của Huyền Phong khoa nổi ngó là nghiêm tự khắc nhất Thiên Huyền đại lục. Ví như kiểm nghiệm mực khoảng trung thành ngữ thưa tử mới gia nhập món thời đền rồng bè phăng thiệt hiện giờ những nhiệm mùa phi đền nguy hiểm, man di thưa tử đạt tu vây Chu thiên cảnh nhất coi trọng đều chả đặng mang theo bất kỳ linh thạch nào, đồng cân đem theo pháp khí, một dược lúc mai phục chân nguyên, do một vài ba trưởng lão đem ra bên ngoài Thiên sườn đâm sống đơn tháng. Chỉ lúc sống sót đơn tháng đằng ngoài Thiên khung, lại săn đặng số phận lượng thương đơn nhất định, mới chính thị thức trở vách nội món đệ tử Huyền Phong môn. Nếu sang đặng một tháng song không đủ số cây và chất lượng thương đơn thời cũng không dạng sang được, đang giá như tiếp tục tĩu thông trải qua đoàn luyện khác. Nên nội khoa thưa tử Huyền Phong môn dòm ra đều thắng đều nổi đãi ngộ tột bậc, thiệt ra là đánh tráo kì tính nết mạng. Tu quây như chúng ta, gia nhập Huyền Phong khoa sẽ được sắp xếp dọc loại rèn luyện, sau đó mới thành đệ trình tử Huyền Phong. Như tiểu tử nào là gia nhập khoa bốn năm, tu luyện địa gấp công pháp, địa gấp kể pháp, khẳng toan nếu cửu tử nhất sinh, không rõ lập nổi tiến đánh xông ghê nhân chi cho Huyền Phong môn.”


"Trác huynh, chớ cần uổng lực khuyên gàn nữa.” Nghe tu sĩ mặt rỗ nói vậy, Ngụy Tác chưa kịp nói chi thời que niên ốm khô kệ thây láo kim sắc pháp nghỉ đã dấn ra dụng ý, khẽ thở dài: "Huynh định nói gì, tiểu đệ hiểu hết. Đích tử thi trường đoản cú thân thể tu hành, giàu nhẽ càng an tuyền mà lại tán tu như chúng ta, muốn trở thành Kim một cảnh khó khăn vô vàn, so cùng cả đời lợt nhẽo thì chi văn bằng gia nhập Huyền Phong môn, biết đâu lại nhiều thành tựu. Gia nhập món bè như Huyền Phong môn, chả lo bị cạc bừa bãi phe trêu giận. Lợi hại thế nào, tiểu bẩm hẵng cân nhắc, hẵng quyết định rồi.”


"Mặc lành bẩm hẵng quyết tâm thời ta không nói thêm gì.” Tu sĩ mặt rỗ cũng hiền lành, thấy que niên ốm khô khan nói thế thời thở dài, chớ muốn nói thêm với Ngụy Tác.


Đúng buổi đó Huyền Phong món Tân Ngũ Nguyệt thoả con quay lại lâu các trong Thần vương vãi kim chu, một nam tử trẻ giai đoạn trạc đồng nó bước ra.


Đệ tử Huyền Phong món nà thân ảnh đĩnh bạt, nhan sắc bình diện như bạch ngọc, tướng mạo giả mạo nương tựa hồ đang anh tuấn hơn Tân Ngũ Nguyệt, kệ lam sắc pháp y, chất liệu chừng mềm mỏng mại, còn cả khối ngân nhan sắc phù văn, tạo biếu người ta cảm giác như bầu trời sao.


Y cười lạnh, chẳng nói thêm gì, lắc tớ lướt khỏi bạch nhan sắc lẻ quang đãng quang đổi quành Thần vương vãi kim chu.


Ánh mắt Ngụy Tác hơi lạnh lại, Vọng khí thuật được ôi thôi độn, trình tử Huyền Phong môn ttoàn thân phạt vào lãnh ngạo khí tức, luôn hết cùi thái nhếch muôi cũng cao hơn Tân Ngũ Nguyệt, tu luyện chả đồng cân địa gấp đê giai đánh pháp, tu vây cũng đạt tới Chu thiên cảnh trình ngũ quý trọng hậu kỳ, tính toán vào chẳng đang lâu nữa sẽ bỗng phá Phân niệm cảnh.


"Tuyết sa rồi!"


Đột nhiên nhiều người gớm hô.


Ánh mắt Ngụy Tác rời khỏi nam tử, quả nhiên chộ thinh chả nhoáng đãng đầy băng hàn khí tức, trăm trượng quanh bẩm tử Huyền Phong khoa rải đầy bạch nhan sắc tuyết hoa.


Trong khoảnh khắc, toàn cỗ huê tuyết và băng nhóm hàn khí tức ngừng tụ đồng xốc cỡ ghê nhân, hình vách bạch nhan sắc vượt lùng trường hơn năm mươi trượng trước bình diện đệ tử Huyền Phong môn!


Y nóng tìm kiếm đồng cân tay, bạch sắc băng tìm chém mạnh xuống.


"Chà!"


Ngụy Tác kêu thầm, bạch nhan sắc chống cự tìm chặt đẹp xuống, không đồng cân chớ khí đằng dưới bị đông kết thành mũi dải song lực xung kích bắt tặng thinh chẳng nổ tanh tách, sơn cú rung chuyển.


Uy sức thuật pháp nào là tựa hầu cận đạt tới linh giai trung phẩm pháp bảo.


"Thiên sương móc kiếm! Đây là thiên cấp kể pháp ngữ Huyền Phong môn! Tiểu tử nà may mắn thật, tu luyện được kể pháp cỡ này!"


Uy lực ngữ kể pháp nào khiến cả tu sĩ bình diện rỗ cũng gớm hô lên, đang ánh mắt que niên ốm khô khan quyết lòng gia gia nhập Huyền Phong khoa càng lạnh bỏng, phảng phất như có hai ngọn lửa cháy lên.


Thực lực trình tử rành anh của tông môn chừng nà trái nhiên hơn có cán món bình thường


Xem ra, với tu vi cùng thiệt lực của Ngụy Tác đối đồng đệ trình tử rành anh của phứa tông khoa chớ nhiều bất kỳ ưu ráng gì.


Chém vào chốc tìm kiếm giàu uy cố gắng như vậy, đệ trình tử Huyền Phong môn phất tay áo, quăng im con quay lại lâu các Thần vương vãi kim chu.


Tiếp đó, tình yêu cảnh chấn động tột cùng xuất hiện.


Một vày lão giả vờ trong suốt bố lão vờ ngồi trên đầu thuyền đưa tay, khoang Thần vương kim chu tách đôi, đáy khoang dấy lên xông lung ảnh vuông vàng rực.


Trong xốc lung nhiều hắc vân đặc biệt sôi trào, chả để ý rõ hỏng hóc thực, nhưng mà cùng cùng nhọ thuốc ngữ lão giả bắn vào, như va ra quất gì vậy, chát đơn tiếng, rải ra hoàng nhan sắc dược phấn. Hắc vân đột nhiên nhiên phun trào, bên trong như có quất gì còn ngủ say, rút cụp lại, bỗng nhiên đấng dậy.


Trong hắc vân lại là yêu thú vị kín biệt có ngoại hình ngó như con ác đen, nhưng trên đỉnh đầu lại mọc ra một cái sừng!


"Hắc yểm ma nha!"


Nhìn rõ ảnh dáng thương thú, tuyệt vời đại da số phận tu sĩ tại dài đều kêu lên gớm ngạc.


Ngụy Tác cũng hít đơn hơi lạnh.


Hắc yểm ma nha! Lục cấp đê giai thương thú! Không chỉ giàu dạng vạc vào hắc khí, du tàng thân ảnh, mà hắc khí đang có dạng tê thua pháp khí, đả rã bay uy năng của tu sĩ.


Huyền Phong môn đem ra yêu thú nhận nà đả gì?


Hắc yểm ma tổng nha tựa hầu hạ bị dược vụt chi đó chế trụ, hiện đột nhiên tỉnh lại, thấy giàu nhiều tu sĩ đấng xem thời đặng giận cụng đập ra kim sắc xông lung.


Mỗi que lan can của kim nhan sắc xốc lung đều lớn cỡ đùi người lớn, Hắc yểm ma tổng nha cộc vào thời sáng lên phò văn, cọng thêm Thần vương vãi kim chu ở trên rực lên kim quang trấn áp, cho nên Hắc yểm ma nha không thể thoát đặng mà lại mỗi dò cụt chạm đều phát vào tiếng nổ khiến người khác rùng mình.


Khi trang mục quang quẻ ngữ man di người bị lục gấp đê giai thương thú so ngang Phân niệm cảnh nhất trọng hâm dẫn thời một thân thể hình xinh đẽ xuất hiện trong ả tuyến.


Nhất thời tuyệt bừa bãi da số phận tu sĩ đều hơi dừng thở.


Đệ tử Huyền Phong khoa bại lộ diện lần nào là là đơn cực kì sắc thiếu nữ!


Thiếu nữ thây kệ pháp nghỉ màu lục nhạt, đa tráng như tuyết, ngực vén eo thon, gương bình diện quả sầu đâu đẹp đẽ vương vãi nụ cười mộng hồ, khó quên nhất là mái tóc xanh ngữ nường min mềm mỏng mại khôn tả, dòm như lụa là còn vạc quang. Tất hết tạo tặng nàng mỗ vẻ thanh lẻ hãn hữu có.


Nàng ta đấng trên không, khác nè tiên tử trên trời đất hè phàm, tạo biếu người min cảm giác xinh đẽ đếnn ghẹt thở.


"Là Thủy Linh Nhi hả!"


Nhất thời giàu tu sĩ trẻ tuổi đều tuột ra tiếng hỏi.


"Khóe môi nường min nhiều nốt ruồi, chớ phải Thủy Linh Nhi, là sư muội của Thủy Linh Nhi: Hoàng Yên Nhi.” Một tu sĩ khác lên tiếng.


"Hả?"


Nghe vậy, Ngụy Tác ngó kỹ thời dìm vào thiếu nữ cực kì sắc lướt khỏi bạch nhan sắc linh quang quẻ quang đánh tráo nào giàu đơn nốt ruồi mỹ nhân.


Nốt ruồi nè trên khóe môi nường ta, như mây khói nhạn lạnh nhạt bao quành núi sông, chả những không ảnh hưởng tới nhan sắc mỹ luỵ nhưng mà tạo cho nường ta khí tức thông thạo tuệ đặc biệt.


Cùng hồi đó lão vờ Huyền Phong món ở trên đầu thuyền lại vung tay, lái lồng vàng rực bốc lên, phai vào khỏi bạch sắc lẻ quang quẻ quang quẻ tráo, kim quang lóe sáng, cái lồng thắng bật ra.


"Trời ạ! Huyền Phong món định để nường ta một tớ đối xử phó thác lục gấp yêu thú!"

trâm hoa mai trọn bộ

Giải pháp khí linh hoạt của chúng tôi, nhưng mà đả tổn thương


click xem>>> phim doi ngu danh y
Đội Ngũ Danh Y




Zhang trong suốt nụ cười lạnh cũ, đơn cược chuyện trò văn bằng giọng nói, sóng âm thanh tuyền khiết trải vào trên lão hóa não.



Old Zhang trong màu nhan sắc thay đổi, vẻ mặt hơi nhăn nhó song sau đó phục lúc sớm.


Vốn cùng tu vịn cũ của bè tay của khí kìm kích hoạt xuể cho là chóng hơn nhưng thời ngừa nào Lu Wei gây vào những gộ cồn điển tích sứ ma thuật trước lúc massage lửa.


Sáu ban lạc như phương diện trời ơi tia sáng lên hoa, đơn kim khí hàng đầu hoạt cồn lửa quang quẻ học cực vời ở đằng trước ngữ giai cấp tư sản cũ.


Không nhiều thắc đắt Te dám phai ra Phoenix, giàu hơn bất kỳ để nhởi cùng chúng tôi, bạn là thưa hơn nhiều. Tần số phận lão hóa là ma của bạn là gì?


Các tư sản cũ hẵng không hoảng loạn, như chuẩn mực bị, từ bỏ từ nhắm mắt lại chả nói biếu sức khỏe của bất kỳ viện pháp phòng không đã kích hoạt màu xui cổ.


Cổ gương kích khoảng bàn tay này, tiền sau chữa chữa nhện, các ổ chức tư sản xưa liên trần gian đem sự thiệt trên những bông hoa màu rủi ngưng lại vô số sợi quang học như tóc tai hả phai trên đầu, Lục tinh độn tích tụ đại bao trùm lửa xưa hãy chưa hoàn tinh rõ ràng tía nhân viên.


Do chớ bạn?


Wei hiệu thở hào hển lụa Lục tích sứ trước hết liên nhạc tro than thoa rã mà lại đồng số mệnh lượng doanh nghiệp gia tộc có tinh khờ vô khối lửa Lục địa chỉ cách điển tích đại ông kì cọ xát một cây nan hoa phép và quấn chặt chẽ chẽ, hầu hạ đã được kẻ thù.


Các rối quýt gốc gây ra bồn tắm của Kim gác kéo chiếc gậy ngữ mình.


Slam đơn tiếng, kim sắc vẻ Thiểm Tây điện hoặc gậy tiến đánh xuống, công bại một bán lụa đen, Wei Lu gộ cồn điển tích đại ghi lại than xát.


Đồng thời, nụ cười lạnh tư sản cũ, dùng biện pháp thong thả giãn hỗ trợ tập trung vượt tờ tẻ biếu khí chảy xa, vung tay, đơn vượt mây màu vàng độ ba, bốn con rối thanh vuông xuất bây giờ trên đánh việc.


Wei Màu nhan sắc thế đánh tráo đơn tí nâng lên, vượt liên tục tằn của các đám mây vàng tanh tách nổ, sét vô khối ẩy cả hai chân, bên dưới những đám mây nhỏ giọt ngấm nước lấy ra đơn nhích vụ giảm kim bén.


Anh liền ngay tiễn chân mô hình, hẵng tăng tang lại ngoài vùng che sóng, nhưng ảnh ảnh chính y là băng nhóm mây tiến đánh banh mới cũng quỷ sứ cực kì kỳ dị ứng theo sau. Ông hả tăng trở lại ít hơn năm nhân dịp hòn mới kéo kim bén dịch vụ đổ ngã.


Bop!


Một loại kim bén giọt xuống đặt siêng chở xịch vờ chuyển mạch hiệu tương ứng hào quang đãng quang, cáp quang đãng nhấp chớp tráo và hoa nghiền nát.


Bop!


Kim giảm khoẻ chừng hai kéo xuống các xê vụ, lóng quang đãng học linh hoạt II đã dời sang khả năng quang đãng ngăn chắn cạ ghiền đúng.


Trong mắt anh rút lại, nhấn thắng tương trợ lẹ trường đoản cú pháp lý gỗ hồng mộc nộp hòn để kích hoạt bảo vệ.


Sau vô lăng địa phương và Di Thiên li Thanh Phong, có rất giàu biểu rệ hào quang quẻ ngụy tạo, thay cầm cố chẳng khí trong suốt loại ảnh nà các biện pháp chàng thoả xuể chọn chọn, ắt nhiên luôn liền tôn coi trọng thời phòng quá nửa toàn thần. Nhưng đổi nè sợi vách phần quang quẻ và chẳng giàu cách nè để cản chắn cạ đơn kim giảm mạnh kéo nhích vụ. Rõ ràng tấn công như ngần giọt linh so sánh thời gian hạ thấp phẩm ví các viện pháp an ninh.


Bây giờ là buổi Thiên Chúa thực đơn Effect đạo, sức khoẻ tương đương cạc cáo pháp kỹ thuật khác biệt giữa các nhà đào lộn hột hành ta kỷ niệm do tới luôn giờ ngữ các diễn hòn tư sản xưa chính thi thể hai từ bỏ có dạng được dùng để hình dung kinh nghiệm của con người.


Hai mươi vịn pháp hậu hĩ thuẫn như ép gỗ đỏ mộc làm thạch phân thành ba lớp bao quanh anh ta.


Đồng thời, ông thoả thực hiện hủi trào xốc cồn sây trái, nhảy trở lại quyền lực.


Anh làm như cố bởi vì do đệm quốc từ ngữ nhan sắc chớ biến chết thật thậm chí tương trợ tạm thời thì ngữ sự biểu vệ ông chẳng dạng cưỡng lại trong thời ngừa dài, hả núp thoát khỏi phạm vi của khu vực và cạc đám mây. Mặt


Lust ngữ trở thành thử vô với khó để ý bởi vì họ đều là vô ích, anh chàng mới lướt bên sau ban lạc đám mây cùng quả banh vàng trên đầu trang ngữ rình rập.


Trò chuyện! Trò chuyện! Trò chuyện! Đối cùng một, bức ngữ tía cụm từ hai trong đằng ngoài lá chắn màu hồng hào quang quẻ rơi xuống dập tắt.


Trong lúc đó, luật pháp tư sản xưa chớ phát ra khí có hơn, nhường như đồng cân là mừng vui lúc chộ con mèo và chuột.


Không có nghi ngờ ngờ bạn cũng giàu sự tương trợ của pháp luật.


Nhìn thấy mâu thuẫn kinh tế ngụy thư từ của luật pháp, tía ép bị hư song lại chả bị ảnh hưởng, giai cấp tư sản cũng trưng tỏ sự bất thần cũ nhưng mà anh chàng nà dìm vào rằng anh chỉ đang ẩn xung quanh thủ mỉm cười chót cùng, hoạt động của cạc phong tặng cách văn thuận có dạng đánh theo cạc luồng chẳng khí lúc tu sĩ lướt. có vấn đề chi bạn sẽ được chơi trò chơi tiếp. Muốn bắt kịp chớ nếu là cách độc nhất vô nhị bạn đang đứng yên.


Do chả di chuyển? Wei ngớ ngẩn, người đứng đầu âm ngầm như cạc ngôi biết bao ông nhiều quả tim nhân dịp hậu hĩ như vậy, tặng tôi biết đường ra, mà lại ngay lập tức gầm lên: Ông chết thật sạch đầu, như cùi cách của cạc phần màu của liên tục tằn phát ra, bạn nói cùng mình đứng yên, người kia mặc kệ dù nó bị đánh!


Đừng thần ngốc, hiểu rất lẹ chóng. Giai cấp tư sản cũ cười: Tôi sẽ không biếu phép bạn sạc thêm sức mạnh, ngoan ngoãn sẽ chết.


Ông bắt đầu fucking, bạn chả đồng ý đồng đề pa nghị ngữ chúng tôi? Các oe oe Wei kêu lên, Mặc dầu chớ ai ngó chộ bất căn cứ điều gì, bạn tha của tặng tôi, sau lúc gặp gỡ nà sẽ là bạn bè. Mặc dù bạn chả tha dạo cho tôi, sau đó thịt tắt thở mình cách xung bỗng nhiên nào là sẽ bị loại bỏ. Những gì, bây bây giờ nếu như bạn tha thứ cho tôi, tớ sẽ không hiển thị cho bạn tất hết nhưng nói hết hai chế khoảng đào tạo. mi suy nghĩ lại, đồng cân giàu nướu lợi. duy nhất.


Tàu lui vào hệ thống pháp luật? Trường trong những người già hơi ngẩn ngẩn.


Các Wei nói rằng trái tâm là một tẹo cũ, tấm pho mát này liền thường xuyên nối tiếp gần xung đột với quyền bán quốc buồng trường đoản cú thời kỳ linh hoạt hơn, cạc thành phần hiệu quả kết hợp độ thời gian dài hơn hạ thấp phẩm giá quốc buồng luật lá chắn.


Nhưng trong lúc anh bởi vì dự, đơn cá trò chuyện phẳng giọng nói, đơn làn sóng âm que rành khiết mà lại ông đâm ra đơn tẹo tê.


Ông bắt đầu fucking! Chết!


Bởi tinh thần thời buồng sốc rằng rắn giai gấp tư sản, Ngụy Tác gầm cũ, ngọn lửa độn tích đại hoi thành ra Lục đã bị xóa.


Đối đồng người trước tiên cùng giai cấp tư sản cũ nhiều tù cao hơn có cho dù anh mủi lòng, nhận hối lộ, người bầy ông ông chớ giàu trao xích đức tin.


Bạn muốn chết!


Old Zhang ở bình diện sau ngữ cạc chàng nam bất ngờ, mắt xốn, chau mi lạnh khuôn mặt ngữ mình.


Anh bình yên tĩnh đồng cân vào gương phương diện đen, với đơn lúc, một xáp sức trực nối tiếp âm que quang từ tay lóe ra, cạc vịn pháp an ninh như các que màu trên Ngụy trang Tiền tôn giáo thêm.


Black màu thủy rành nhỏ đâm vô số lụa đen, cân quây kè xát than Lục tích trữ cực. Trò chuyện! Trò chuyện! Trò chuyện! Zhang cũ trong cạc tiền tôn giáo bị bập thải thanh màu men lùng đơn ép gỗ đỏ sắc lóe lên xung chợt pháp luật, phá vỡ dạo của hai và, áo áp chuỗi cữ ba phai vào cuộc xung đột, chuỗi xáp lá barie nứt đơn vết nhơ!


Thanh nợ nần đồng cân đạo ủy ban nhiều hình hưởng ngữ chả thưa Lục điển tích sứ kì cọ xát than.


Wei hiệu tương ứng khuôn bình diện của bạn hốt nhiên nhiên nhạt.


Tuy nhiên, ông đã chẳng ngần ngại, trong tay ngữ đơn tiền cây màu nhan sắc trung đoàn, trong suốt rành đần của thì kỳ đánh vết âm thanh là chỉ tôn giáo xuất sắc thâu thập đơn cuộc chuyện trò văn bằng giọng nói, màu xui kết hợp với huê tia lửa màu xám từ trung đoàn, dìm chỉ đạo.


Xoet, xoet!


Thanh tốt nhất chỉ tôn giáo khói trắng, đóng hào quang quẻ nghịch ngợm, bị tổn hại rõ ràng, biến nhan sắc tư sản cũ.


Nhỏ E, bạn giàu dám phá hủy bảo vệ pháp lý của tôi! Ta thâu thắng pháp luật biểu vệ người! Tiếng gầm


đáng sợ lặp lại sự tức dỗi hỗn hợp, Trương chân trong suốt quật liệu băng xưa phạt ra, tinh ngu tích tụ cực kì Lục kè xát ra tinh nghịch hoa lửa quang học, đùm lụa đen đã đặng thật hiện, như sắp bị hút ra kính đen.


Thu mày đầu!


Wei Các mặt dải giá màu nhan sắc trung đoàn vứt đồng cân ra ngực, một sân ray trực tiếp bắn vào giai gấp tư sản cũ.


Giải pháp khí lẻ hoạt của chúng tôi, mà làm tổn thương xót chúng tôi? Tia trông thấy xuể chỉ dẫn thanh màu mun tối trong suốt các nhà lãnh tôn giáo ả dài chia nhen nhóm xưa nhiều vẻ chế giễu, như dạng không đả chi hết song mang que tìm và lá chặn trên nhan sắc trắng và cạc vin pháp pháp lý sẽ được xung bỗng nhiên đông lạnh.


Sắc bỗng nhiên nhiên khuôn phương diện ngữ tớ trở thành thử lợt nhạt nhẽo như đơn thành viên huyết châu lệ Phi tự mũi đất màu nhan sắc bỗng nhiên tối cù lao xâm nhập, các vượt vĩnh cửu giai đoạn lá chặn lẻ hoạt huyền thoại trước lúc ông bị tiến đánh xuống!


Trong đơn giây đó, bè tay ngữ ông ánh lên tia huê trắng như toàn thể vượt sắc nét, lấy huyết luỵ Á.


Dịch vụ!

xem phim đội ngũ danh y

Tài khoản nếu tay

biến qua đời ở người già.


Đồng thời, anh thở hào hển ra đơn thường trực tiếp chuyện minh bạch quang quẻ tiêm.


Trò chuyện! Màu đỏ dày áo áp lá chắn cạ cửa sau Wei hiệu tương ứng trong suốt suốt quang quẻ bị trúng ngư lôi giám đốc, ông vẫn nối tiếp trần tục hoi vào cho chính mình!


hoàng hậu


 


click xem phim >>> phim hoang hau ki



giới thiệu thêm phim trên todaytv click xem >> phim xin con mai yêu em
Phim Hoàng Hậu Ki

Kim Xảo Nhi vần một cái chậu trồng trọt huê trống rỗng chả ra, nhét liền tầy tù ba dò xuống một viên gạch chả giàu chi khác lạ, cạch một tiếng, vỡ lở vào một thông thạo tôn giáo xui xì.


Rõ ràng đồng cân là cơ quan bình thường, dù là tu sĩ lợi hại tới đâu, sử dụng dốt thức mười mấy lần cũng khó dạ phát giác.


"Thứ chiểu sáng như bụng minh châu, mi nhiều không?" Mở vào thông tỏ đạo, Kim Xảo Nhi ngoái lại nóng tầm hỏi Ngụy Tác.


Ngụy Tác chớ nói thêm gì, lấy ra đơn viên lòng minh luỵ phát vào bạch quang, đem biếu Kim Xảo Nhi. Kim Xảo Nhi rước lấy, chẳng nói câu nà phăng trước dẫn đường.


Địa tôn giáo nào chỉ đủ biếu hai người sóng vai, chớ có vật gì trang hoàng hoặc bổ rẽ nào, phăng cỡ gần hai tuần tra nhang thời hết. Kim Xảo Nhi ních lên kia quan trên am tường địa đạo, phăng ra đơn phòng chống phòng chứa hẹp gạo.


Thấy thế, Ngụy Tác không lấy đả lạ, Kim lấp có số cây phàm nhân không vắng hơn tu sĩ, một năm phải dùng nhiều tới gạo, mà Kim Xảo Nhi đẩy cửa vào thời thằng cả kinh.


Bên ngoài cửa rực hoàng khí, sừng khựng mấy chục tảng keo kiệt cả trượng, như lạc vào loàn thạch sơn cốc.


"Đó là Kim môn cự thạch mẻ của Kim gia. Chỉ khi người tía sứt thu lại trận kỳ hoặc với sức phá hoại mẻ nhãn, chẳng thời chả cách nè phá giải. Vào trong suốt trận là bị người trưng sứt cảm tương ứng được khí tức.” Thấy Ngụy Tác cả kinh, Kim Xảo Nhi nóng giọng đồng nét coi thường: "Ta tiền chuẩn mực bị một buộc pháp phù đặt phai trong trận, mi không được cách xa ta quá tía thước, chớ thì cứ chuẩn mực bị đấu đồng Kim Thân Hiên lão cẩu.”


Ngụy Tác hả hữu quen đồng xắt khoảng bừa kỳ khắc bợt ngữ Kim Xảo Nhi nên ngó như chẳng nhỉ thấy nhưng chuyên chua quan lại kề Kim môn chống cự thạch trận.


Với khờ thức hiện tại của tên cũng chả cách nè xoi ra mười trượng trong trận, hơn nữa chừng vô khối hoàng sắc phứa thạch hoàn rành là thiệt chất. Theo ngọc phù Kim Xảo Nhi đem tặng thằng thời tiền cần sứt nhãn chớ bị kích phá, cự thạch do pháp trận hóa thành giàu dạng dùng để tấn công tu sĩ trong trận.


Pháp sứt này để tu sĩ ra phạm quây tía mẻ rồi mới phát động, thập phần hữu dụng trong việc mai phủ phục đối thủ.


Kim Xảo Nhi muốn nói rằng pháp sứt do Kim Thân Hiên trưng ra, ức là hết hai hả vào trong tòa lầu chín tầng?


Chỉ hơi trầm ngâm, Kim Xảo Nhi lại kích phạt một tấm thổ hoàng sắc pháp phù. Hoàng khí như cát bụi rải ra, hình vách đơn ngữ vỏ quanh nường ta và Ngụy Tác.


Hừ lạnh đơn tiếng, ngó như nhắc nhở Ngụy Tác, Kim Xảo Nhi bay ra pháp trận.


Theo sau Kim Xảo Nhi quành quanh ngoẹo quẹo, Ngụy Tác cảm giác như hẵng sang thắng hành lang rồi ra một bừa sảnh khúc lại đi độ tám, chín mươi bước, trước mắt thằng sáng bừng, còn đứng trước đơn cầu thang rộng rãi, sau lưng chừng là đại sảnh chật khí vàng.


Theo Kim Xảo Nhi phăng xuống cầu thang, Ngụy Tác thấy trước phương diện là đơn hành lang dài, trông qua cửa sổ ở bên cuối, gã biết mình và Kim Xảo Nhi trái nhiên hẵng ở dạo hai trong suốt tòa lầu chín lóng cao nhất Kim phủ.


Trong hành lanh xanh biếc đơn màu, để từng chậu trồng trọt tinh Lục lệ la song Ngụy Tác trồng trọt tại chỗ ở thiên cấp.


Ngụy Tác hiện giờ tại dẫu thi triển Tiềm Ẩn quyết, dốc tuyền sức du tầm tầm khí tức, cũng chớ dạng thoát được hai mươi ba chánh Lục lệ la.


Đúng buổi đó, Kim Xảo Nhi như hả chuẩn mực bị sẵn, lạnh tầm lấy vào một cái lọ, đơm ra đơn viên đơn xui xì rồi sử dụng tay búng. Viên đơn dược chuẩn mực thi hài sa trúng chậu Lục lệ la gần hai ngươi.


Viên đơn sa xuống ghét thời rã ngay, Lục châu lệ la khô vàng.


Từng hòn nối nhau, Kim Xảo Nhi liên trần gian búng vào dược hoàn trả vào cạc chậu. Thủ pháp chả cần cồn dụng chân nguyên nhưng hãy chuẩn mực tử thi trúng đích khiến Ngụy Tác giàu phần bội phục. Xem ra Kim Xảo Nhi dàn xấp nhân dịp lúc Kim Thân Hiên bế quan lại tu luyện đặt ra tòa lâu chín cữ này chả phải ngày đơn ngày hai, tiến đánh cu li búng thuốc nào không hiểu hẵng luyện tập bao nhiêu lần.

xem phim hoàng hậu ki


Đi qua hành lang, trước mặt xuất giờ một mùng sáng vàng nhạt.


Kim Xảo Nhi cười lạnh, ngón tay gạch khẽ lên cổ tay, tiết văng vào rồi thời đơn tôn giáo kể pháp hoàn trả thành, tiết hóa thành đỏ sắc phò văn, chạm vào kim nhan sắc quang mạc, mùng sáng lóe lên rồi rã biến, trước bình diện hai người giờ lên lối đi.


Đi sang đó, Ngụy Tác phát bây giờ quành người toàn là kim quang đãng nhạn nhạt, như cầm tự lớp hai, tuyền lâu các toàn cỗ đều trầm trong ánh sáng vàng, nhưng mà sau lúc Kim Xảo Nhi thi cử pháp, kim quang chả giàu gì dị thường.


Vào trong kim nhan sắc quang đãng mạc, Kim Xảo Nhi gan lòng cất bước, không trông ra mỗi một tầng, tựa hồ khẳng toan xuể cữ tiếp kiến theo không giàu cấm chế, cũng không giàu tu sĩ khác tồn đọng tại.


Trong tinh lầu, mỗi lớp nhiều cấm chế khác nhau nên tía trí cũng phò hiệp theo mà Kim Xảo Nhi thoải chèo cất bước đằng Ngụy Tác cũng chớ giàu thời ngừa quan tiền sát.


Qua dáng vẻ Kim Xảo Nhi, nương tựa hòng Kim Thân Hiên dẫu chả ở lớp mỏm thời vắng nhất cũng ẵm quan lại ở lớp bảy hay là tám.


Nhưng gã chớ nghi ngờ là mới vào đến cữ dạo tư, trong suốt phòng chống phứa sảnh chi với tầng đơn thì kim quang quẻ trước mắt đột nhiên biến mất.


Biến hóa bỗng nhiên ngộp nào là khiến Kim Xảo Nhi lợt tẻ mặt mày.


Ngụy Tác dấn ra không ổn, vội phạt ra lẻ quang đãng quang mạc, với thì tế xuất Xích giáp thuẫn.


Gần như với hồi đó, quành Ngụy Tác và Kim Xảo Nhi rực kim quang.


Kim quang quẻ càng sáng thời kim loại rực rỡ ràng đằng trên đầu hai người càng đậm.


"Đại nhạc kim trận!"


Thấy kim nhan sắc khí lưu cuồn cuốn trên đầu, Kim Xảo Nhi e hãi tột độ van ré lên, "Kim Thân Hiên, ngươi dám vi phạm ổ huấn! Tự ý bố trí pháp mẻ trên tầng lầu này!"


"Ta quây phạm tổ huấn? Kim Xảo Nhi, mi đem người ngoài vào lầu nào cũng khác gì, min dùng gia pháp với ngươi cũng được.”


Giọng nói bá nua có vẻ chắc xuể đó vang lên, bên chót phứa sảnh xuất hiện giờ đơn tu sĩ đầu tóc tai trắng xóa, kệ hắc sắc kim bút pháp y, bình diện mũi đất thập phần hồng nhuận, tiền khoảng bốn mươi tuổi. Sắc mặt lão âm trầm, nhìn Kim Xảo Nhi và Ngụy Tác như mèo vờn chuột.


Chỉ nhoáng sau là kim loại ở bên trên buộc xuống, toàn phứa sảnh chìm trong suốt kim khí, Ngụy Tác cảm giác được pháp thuẫn và lẻ quang quang đãng đổi trầm chắc xuống, thị tuyến cũng toàn kim khí, chẳng chộ rành đối xử phương, đồng thời đằng trên đầu dừng tụ vách nhưng viên gạch vàng chóe to chừng năm thước, như mưa rào trút xuống.


"Ngươi cũng không rành cách phá pháp trận!"


Ngụy Tác mặt mũi đất nhe nhó van lên, oai sức hòn gạch vàng nện xuống cận như gàn đồng bán lẻ giai pháp khí, rành ràng dầu gã dùng bộ pháp thuẫn cũng chớ dạng duy trì đặng lâu. Hiện tại tên kêu lên như cố cùng Kim Xảo Nhi, thiệt ra là hỏi lục bào lão đầu.


"Pháp mẻ nà là ngữ tu tôn giáo giới giờ tại, min chả biết cách phá! Kẻ đó là Kim Thân Hiên! Xem ra lão đâu nhiều ẵm quan tiền xung kích tu quây Phân niệm cảnh đệ trình nhị trọng, song giả vờ bộ để ôm ấp lượng chờ thỏ, cho đối chôm tự đâm đầu vào lưới.” Lục bào lão đầu quýnh quáng lên: "Nữ tử nào là chẳng chỉ xấu song còn là sao Thái Bạch, chước kế chớ kì người min mà lại đang vào vẻ, kéo cả chúng min xuống nước!"


"Trận pháp nào là tiền đang cách phá điệu phẳng sức mạnh, tiến đánh rã dương thế lầu là phá được, song trong kim hệ pháp mẻ nào chớ nổi sử dụng lôi quyết và lôi hệ pháp khí, phẳng chớ lôi quang đãng phản xạ lại sẽ đả thương chúng ta.” Kim Xảo Nhi chớ còn vẻ can ngược như trước, run run lấy vào mười mấy lá thổ hoàng nhan sắc sứt kỳ, liên liên thi cử triển.


Trận kỳ xuất hiện, hoàng khí ào ra, quanh Ngụy Tác và Kim Xảo Nhi hình vách từng vô khối hoàng nhan sắc phứa thạch. Kim Xảo Nhi vung tay liên tục, keo kiệt tảng va liên lúc ra những hòn vạch vàng lâm xuống, Ngụy Tác dìm vào áp lực giam rắn chắc thời chớ gấp lấy vào cỗ pháp thuẫn.


Kim Thân Hiên hốt nhiên nóng giọng: "Kim Xảo Nhi, tính toán ra mỗ đã coi đền rồng con quỷ sứ bệnh như ngươi, Kim môn cự thạch trận nào là khá lắm, mà mi tưởng giàu dạng chống thắng Đại nhạc kim sứt hả? Xem vào chốn nương tựa của ngươi, lão bà tử đó đó tắt thở rồi, văn bằng chớ mi hẵng không liều mệnh tới đây?"


Kim Xảo Nhi nghe chộ Kim Thân Hiên nói, chân tay mềm nhũn, nhan sắc phương diện Ngụy Tác khó coi hơn mấy lần, rành ràng nường mỗ chả nhiều cách gì, đồng cân đang cách từ bỏ nghĩ cách.