Monday, September 30, 2013

buồn buồn nói


http://phimbiz114.blogspot.com/2013/09/xem-phim-khat-vong-giau-sang-tap-5-tap-6.html




vài ba miếng công phu của tiểu đệ trước mặt sư huynh thì đáng gì?Sư huynh nói vậy, đệ chỉ càng thêm e thẹn.Cả hai lúc ấy cùng nhau vào phòng. Hồ Dã hỏi: Đêm khuya sư đệ tới hậu viện có chuyện gì thế?Thiên Cang Thủ nói Sự tình chẳng có gì to tát, tiểu đệ thấy sư huynh chẳng nên vì thằng bé mà lo lắng quá.Sư huynh nuôi dưỡng hắn nhiều năm nay cũng đã là tốt lắm rồi. Huống chi lần này chính thằng Châu tự động bỏ đi, sư huynh cũng

tran chien cua nhung thien than



chưa từng nghe ai nói với mình bằng giọng thân thiết như vậy. Thấy lão hòa thượng từ bi hiền hòa, thì trong lòng cảm kích, buộc miệng nói:Được, nhưng đại sư phải lo cái ăn cho tôi chứChu Mộng Châu nhỏ tuổi ấu trĩ, vừa rồi bị cái đói cồn cào đã gây ấn tượng mạnh, nên mới buộc miệng nói thành thực như vậy.Lão hòa thượng xoa đầu cậu ta, gật đầu cười ha hả nói: Đương nhiên, đương nhiên, chẳng những lo ăn mà lo mặc nữa.Chu Mộng Châu tròn mắt nhìn lão hòa thượng nghi hoặc, hỏi lại:Thực chứ? Đại sư không đùa A Di Đà Phật, người xuất gia há có thể nói dối

No comments:

Post a Comment